Chủ Nhật, 15 tháng 11, 2009

Khát ...!!!



Ngày qua, tháng hết, năm trôi đi

Mới đó đã phai tuổi xuân thì

Lá xanh đã vương lên màu nắng

Gió đã lạnh lùng vuốt bờ mi

Ngang qua buổi chiều ta bước đi

Lòng nghe có chút vấn vương gì

Cớ sao vạn vật không ngừng đổi
Cớ sao lòng người như mây bay?

Người đã vô tình đâu có hay

Lòng ta là một chuỗi xuân đầy

E ấp, khe khẽ run màu nhớ

Vì lỡ câu chờ theo mây bay

Ta gói mộng tình trong cỏ may

Mọc theo lối nhỏ bước chân đầy

Run run nghiêng ngả trong làn gió

Ngóng đợi trăng về trong đêm nay...!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Hãy nhận xét để tôi biết bạn có ghé thăm !