Để lòng con vương vấn mãi nơi này
Thiên Đàng hỡi!

Giờ sao xa xôi quá
Ngài ở đâu? Con vẫn thấy mịt mờ.
Niềm tin con đôi khi như lạc lối
Muốn đi hoang cho tận tới chân trời
Muốn buông trôi theo niềm vui ngày tháng
Chỉ riêng mình một cuộc sống mà thôi.
Ngài ở đâu? Tìm hoài sao chẳng thấy
Mà vì Ngài con phải biết cho đi
Mà vì Ngài con phải biết quên mình
Như nến cháy hao gầy theo năm tháng
Chấp nhận tiêu hao toả sáng cho đời
Để có lúc nghe hồn đau đớn lắm
Khóc lặng thầm Ngài có thấu cho con?
Đến bên Ngài khi chiều buông nắng nhẹ
Múc lấy an bình giữa chốn trần ai
Nói với Ngài dù hồn con tan nát
Xin biết trao ban kiếp sống mỗi ngày.
Ôi cuộc đời mênh mông là thế đó
Để mãi đi tìm điểm tựa đời con
Dù chân mỏi Ngài dìu nâng từng bước
Dẫu đau thương dẫu vướng bụi đường dài
Xin cất bước trong niềm tin phó thác
Thấy rõ Ngài nơi mỗi chốn con qua.